Về cuộc sống và những điều giản dị
Hạnh phúc đôi khi không nằm ở những điều vĩ đại, mà trong khoảnh khắc nhỏ bé đời thường. Chỉ cần ta chậm lại, ta sẽ thấy cuộc sống dịu dàng hơn nhiều.
Sáng nay, ngồi trong quán cà phê quen, tôi gọi một ly đen đá, để yên trên bàn mà chẳng vội uống.
Bên ngoài cửa kính, dòng người hối hả, tiếng xe cộ chen lấn nhau trên con phố nhỏ. Còn trong góc quán này, mọi thứ lặng lẽ hơn.
Chỉ có tiếng thìa khẽ chạm vào thành ly, vang lên những âm thanh rất nhỏ nhưng đủ làm tôi nhận ra: đôi khi hạnh phúc đến từ những nhịp sống giản đơn như thế.
Chúng ta vẫn thường mải miết đuổi theo những điều lớn lao: một công việc danh giá, một căn nhà rộng rãi, hay một chuyến du lịch thật xa.
Nhưng càng trưởng thành, tôi càng nhận ra, niềm vui thật sự không phải lúc nào cũng gắn với thành tựu.
Nó có thể nằm gọn trong một lời nhắn nhủ: “Về nhà an toàn nhé”.
Nó có thể ở trong nồi canh nóng mẹ nấu khi biết tôi vừa trải qua một ngày mệt mỏi.
Hay trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi ánh nắng cuối ngày vỡ ra trên khung cửa, nhuộm vàng cả căn phòng tĩnh lặng.
Tôi học được rằng “sống chậm” không phải là dừng lại, càng không phải lười biếng.
Sống chậm là cho bản thân cơ hội để lắng nghe: nghe tiếng gió luồn qua hàng cây, nghe tiếng lòng mình sau bao ồn ào.
Đó là khi tôi chợt thấy một bông hoa dại nở ven đường mà không còn bước qua vội vã, hay nhận ra nụ cười của một người xa lạ cũng đủ khiến lòng mình nhẹ nhõm.
Điều kỳ lạ là, càng lớn, ta càng nhớ về những điều bình thường.
Không phải bữa tiệc ồn ào, mà là bữa cơm tối giản dị bên người thân.
Không phải món quà xa xỉ, mà là cái ôm thật chặt khi tôi gần như gục ngã.
Những điều bé nhỏ ấy bám rễ rất sâu, để rồi khi ngoảnh lại, ta nhận ra đó mới chính là hạnh phúc.
Có lẽ, cuộc sống vốn không cần quá nhiều điều để trở nên ý nghĩa.
Chỉ cần đôi khi ta chịu ngồi yên, không vội chạy theo nhịp sống ngoài kia.
Chỉ cần ta biết trân trọng từng khoảnh khắc nhỏ bé đang diễn ra ngay lúc này.
Vì hạnh phúc, rốt cuộc, đâu phải đợi đến ngày ta đạt được tất cả.
Hạnh phúc có thể đã len lỏi vào từng buổi sáng bình yên, từng ánh mắt dịu dàng, từng khoảnh khắc giản đơn mà ta hay bỏ quên.
Có những điều giản dị, nếu không kịp nhận ra và nâng niu, ta sẽ vô tình để chúng trôi qua. Và đôi khi, đó lại chính là phần đẹp nhất của đời sống.