Hồ Bảo Lân logo
Trở lại bài viết

Khi Ta Trưởng Thành

Không phải ai lớn lên cũng trưởng thành. Trưởng thành là khi ta dần biết chấp nhận, biết buông bỏ, và thôi oán trách cuộc đời vì những điều không trọn vẹn.

3 min read

Có người từng hỏi tôi:
"Khi nào thì mình được xem là trưởng thành?"

Tôi đã không trả lời ngay được.
Chỉ biết… đến một lúc nào đó, ta thôi đòi hỏi mọi thứ phải công bằng.
Thôi trách người khác vì không hiểu mình.
Và thôi buồn vì những điều lẽ ra nên khác.


Trưởng thành không phải khi ta biết hết mọi điều,
mà là khi ta đủ im lặng để lắng nghe,
đủ bao dung để tha thứ — không phải vì ai đó xứng đáng,
mà vì mình xứng đáng được bình yên.

Là khi ta biết dừng lại trước một cuộc cãi vã vô nghĩa,
biết chọn im lặng thay vì chứng minh mình đúng,
bởi hiểu rằng đôi khi, giữ hòa khí quan trọng hơn thắng thua.


Có những buổi tối đi làm về muộn,
ngồi ăn bát cơm nguội một mình dưới ánh đèn vàng mỏi mắt.
Ngày trước, tôi sẽ thấy tủi thân và bật khóc.
Còn giờ, tôi chỉ lặng lẽ ăn hết,
rửa bát, rồi tự thưởng cho mình một tách trà nóng.
Không còn thấy cô đơn nữa,
chỉ thấy… quen, như một phần tất yếu của đời sống.


Trưởng thành là khi ta biết tự nấu cho mình một bữa ăn tươm tất,
dù chỉ là trứng chiên và rau luộc.
Biết tự lo giấy tờ rắc rối mà không còn nhờ vả ai.
Biết chăm sóc bản thân khi ốm,
dù chỉ là ôm lấy cái chăn và uống thuốc đúng giờ.
Biết tự an ủi mình bằng một bản nhạc yêu thích,
hay tự mua cho mình bó hoa nhỏ để căn phòng bớt trống trải.


Ta cũng bắt đầu không còn mơ mộng điều gì to tát.
Không mơ những chuyến đi xa xỉ,
chỉ mong sáng mai trời đừng mưa để còn đi làm đúng giờ.
Không còn ước hẹn hò với một người hoàn hảo,
chỉ mong ai đó đủ kiên nhẫn,
ở lại bên mình lâu hơn một chút.


Trưởng thành là khi ta bớt nói “giá như”,
mà học cách nói “không sao đâu”.
Dù trong lòng đôi khi vẫn còn tiếc nuối,
nhưng cũng đủ can đảm để mỉm cười và bước tiếp.
Là khi ta hiểu rằng, không phải điều gì cũng cần có câu trả lời,
và không phải ai cũng cần phải ở lại trong đời mình mãi mãi.


Trưởng thành không khiến ta mạnh mẽ hơn,
mà chỉ khiến ta biết sống yên với những điều không trọn vẹn.
Và chính trong sự bình thản đó, ta mới tìm thấy một dạng hạnh phúc thật sự.

Bài viết liên quan

6 bài viết liên quan được tìm theo tag