© 2025 Hồ Bảo Lân
Tìm thấy 26 bài viết với chủ đề này.
Không phải ai lớn lên cũng trưởng thành. Trưởng thành là khi ta dần biết chấp nhận, biết buông bỏ, và thôi oán trách cuộc đời vì những điều không trọn vẹn.
Có bàn tay từng nắm chặt, có bàn tay từng buông. Cả hai đều dạy ta cách lớn lên.
Bình yên không tự đến, mà là một hành trình học hỏi và lựa chọn mỗi ngày.
Có những lần ngã tưởng chừng không thể đứng dậy, nhưng chính từ đó tôi học được cách hiền hơn với mình, và bước tiếp chậm rãi mà vững vàng hơn.
Có một thời tôi cứ nghĩ yêu là phải giữ bằng mọi giá. Nhưng rồi mới hiểu, yêu không phải là sở hữu — mà là để người kia được tự do, được sống đúng với chính mình.
Có những khoảnh khắc ta cần dừng lại, thở thật sâu, lắng nghe nhịp tim mình và nhận ra bình yên không ở đâu xa, mà nằm ngay trong khoảng lặng nhỏ bé ấy.