© 2025 Hồ Bảo Lân
Tìm thấy 5 bài viết với chủ đề này.
Không phải ai lớn lên cũng trưởng thành. Trưởng thành là khi ta dần biết chấp nhận, biết buông bỏ, và thôi oán trách cuộc đời vì những điều không trọn vẹn.
Có những điều không bao giờ nói ra, chỉ lặng lẽ cất giữ như vị cà phê — đắng nơi đầu lưỡi nhưng ngọt ngào trong dư vị cuối cùng, để rồi trở thành một phần ký ức chẳng thể nào phai.
Có những gánh nặng, không phải buông bỏ hết, mà chỉ cần đặt nhẹ xuống một chút thôi, lòng cũng đã nhẹ đi nhiều rồi.
Mong manh không phải là khiếm khuyết. Nó là mảnh ghép lặng lẽ nhưng quý giá, giúp ta sống thật, yêu thương sâu sắc và trưởng thành hơn.
Một ngày tưởng chừng chỉ toàn mệt mỏi, lại có thể dịu xuống bởi những điều nhỏ bé nhưng đủ làm ấm lòng.