Những điều nhỏ bé cứu rỗi một ngày dài
Một ngày tưởng chừng chỉ toàn mệt mỏi, lại có thể dịu xuống bởi những điều nhỏ bé nhưng đủ làm ấm lòng.
Có những ngày dài lê thê, mỏi mệt tưởng chừng chẳng thể chịu đựng thêm,
khi từng phút trôi qua như nặng nhọc hơn bao giờ hết.
Cả thân thể lẫn tâm trí đều rã rời,
chỉ muốn buông xuôi tất cả.
Buổi sáng bước ra đường, tiếng xe cộ hối hả như cuốn ta đi.
Công việc chất chồng chẳng thấy điểm dừng,
những email chưa kịp trả lời, những deadline cứ chực chờ.
Đến chiều, cơ thể rệu rã, đầu óc đặc quánh,
chỉ còn muốn thả mình xuống giường và lặng im,
như thể mọi thứ trên đời đều quá sức.
Nhưng rồi, giữa những bộn bề ấy,
chỉ một tin nhắn giản đơn: “Hôm nay cậu ổn không?”,
một cốc trà nóng ai đó lặng lẽ đặt trước bàn,
hay tiếng mèo con quấn lấy chân…
tất cả như những mảnh ghép nhỏ khâu lại một ngày đã quá rách nát.
Đôi khi, chỉ là một ánh mắt quan tâm vụt qua,
tiếng cười thoáng nhẹ của người lạ bên đường,
hay cái gật đầu chào từ một người hàng xóm ít nói,
cũng đủ làm lòng mình bớt nặng.
Một bản nhạc quen thuộc vang lên trong tai nghe,
giai điệu cũ như vòng tay vỗ về tâm hồn lạc lõng.
Hay đôi khi, chỉ cần ngẩng đầu nhìn bầu trời hoàng hôn loang sắc cam tím,
lòng cũng bất giác nhẹ đi,
như được nhắc nhở rằng thế giới này vẫn còn dịu dàng biết bao.
Ánh đèn đường bật sáng, tiếng xe xa dần,
gió đêm khẽ luồn qua tóc,
mọi thứ bỗng trở thành một lời thì thầm rằng:
“Ngày hôm nay chưa hẳn đã tệ đến thế đâu.”
Những điều bé nhỏ ấy, dù chẳng thể thay đổi cả thế giới rộng lớn,
nhưng khi gom góp lại, chúng trở thành phép màu thầm lặng,
kéo ta về với sự bình yên thân thuộc.
Chúng như ngọn nến nhỏ trong căn phòng tối,
dù không sáng rực nhưng đủ để ta không lạc lối.
Dẫu cho ngày có dài đến đâu,
những điều nhỏ bé ấy vẫn là điểm tựa,
là ánh sáng khẽ cháy giữa bóng tối mịt mù.
Chúng chứng minh rằng ta chưa bao giờ thật sự đơn độc,
bởi quanh mình vẫn còn biết bao yêu thương và sẻ chia.
Có lẽ, chính trong sự giản đơn ấy mới là sức mạnh thật sự,
để ta dần hồi phục,
để ta đủ can đảm bước tiếp về phía trước,
dù chẳng ai hứa rằng ngày mai sẽ dễ dàng hơn hôm nay.
Những điều nhỏ bé, chính là phép màu của những ngày không hoàn hảo.
Là sự dịu dàng len lỏi giữa mệt mỏi,
là lý do để ta tin rằng ngày mai vẫn còn xứng đáng để chờ đợi.