Hồ Bảo Lân logo
Trở lại bài viết

Hôm nay, mình đủ rồi

Không cần phải vươn đến sự hoàn hảo, chỉ cần dịu dàng với chính mình – vậy là đủ để bình yên.

2 min read

Có những ngày tôi miệt mài chạy theo mục tiêu,
tự chất lên vai bao kỳ vọng, bao áp lực chẳng ai đặt mà mình vẫn ôm.
Cứ nghĩ rằng, phải cố gắng nhiều hơn, phải giỏi hơn, phải hoàn hảo hơn
thì mới xứng đáng được yêu thương, được công nhận.


Nhưng hôm nay, tôi ngồi yên trong một buổi chiều muộn.
Ngoài hiên, gió khẽ lay cành cây, ánh nắng cuối ngày loang vàng trên ô cửa.
Tôi bất chợt thở dài, rồi khẽ cười một mình:
“Thôi, mình đủ rồi.”


Đủ để thấy mình đã cố gắng hết lòng,
dù kết quả chưa như mong muốn.
Đủ để nhận ra, đôi khi chỉ cần một bữa cơm giản dị,
một giấc ngủ trọn vẹn, hay một tin nhắn quan tâm từ ai đó,
cũng đã là hạnh phúc.

Tôi nhớ những ngày cũ, từng so sánh mình với người khác,
từng tự dằn vặt vì chưa đạt được như họ.
Giờ nhìn lại, thấy chỉ toàn vết thương do mình tự gây ra.
Hóa ra, chẳng ai bắt tôi phải gồng gánh đến vậy,
ngoài chính tôi.


Hôm nay, tôi học cách biết ơn bản thân.
Biết ơn vì đã kiên trì đi qua những ngày u tối,
biết ơn vì dù mệt mỏi vẫn không bỏ cuộc,
biết ơn vì đã bắt đầu học cách dịu dàng hơn với chính mình.

Đủ đầy không phải là có thật nhiều,
mà là biết dừng lại, trân trọng điều nhỏ bé đang có.
Không cần hoàn hảo, không cần thắng thua,
chỉ cần được là mình – thế là đủ.


Dẫu đời có nhiều đổi thay,
chỉ cần một lần thầm nhủ: “Mình đủ rồi” –
ấy đã là bước đầu tiên để trở về với bình yên.

Bài viết liên quan

6 bài viết liên quan được tìm theo tag