Tập nói 'mình mệt' mà không tự áy náy
Học cách thừa nhận mệt mỏi mà không thấy có lỗi với bản thân.
Có những ngày, tôi mệt thật sự – không chỉ là sự uể oải của cơ thể,
mà còn là cảm giác tâm hồn nặng trĩu, những điều giấu kín chưa từng nói ra.
Trước kia, tôi thường cố giấu đi mệt mỏi, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ,
sợ rằng nói “mình mệt” là dấu hiệu của sự yếu đuối, là làm phiền người khác,
là mình chưa đủ kiên cường để vượt qua thử thách.
Nhưng dần dần, tôi nhận ra – việc thừa nhận mệt mỏi không phải là thất bại,
mà là bước đầu tiên để mình được chăm sóc, để tận hưởng sự chân thật với chính bản thân mình.
Tôi học cách nói “mình mệt”,
một cách nhẹ nhàng mà chân thành, không giấu diếm cũng không đổ lỗi,
để trao cho mình sự cho phép được tạm nghỉ, được dừng lại một chút,
và không cảm thấy có lỗi hay áy náy về điều đó.
Mệt mỏi không làm tôi kém đi giá trị, mà giúp tôi nhận ra giới hạn,
kích thích sự quan tâm đến bản thân nhiều hơn,
để tôi biết lắng nghe, biết yêu thương và nuôi dưỡng tâm hồn mỗi ngày.
Tôi tin rằng, ai cũng xứng đáng có những khoảnh khắc yên bình,
để hồi phục và vững vàng bước tiếp trên hành trình của riêng mình.
Và quan trọng nhất, nói “mình mệt” là cách tôi sống thật với mình,
thừa nhận sự yếu mềm để trở nên mạnh mẽ hơn theo cách dịu dàng nhất.
Mệt cũng là một phần của sống thật với mình –
và trong hành trình ấy, ta học cách yêu thương chính mình hơn mỗi ngày.