Về việc tử tế
Tử tế không phải là yếu đuối, mà là sức mạnh của những người đủ mạnh để nhẹ nhàng.
Hôm qua, tôi mua cho một bà cụ hộp sữa nhỏ.
Số tiền chẳng đáng bao nhiêu, nhưng ánh mắt lấp lánh và nụ cười ấm áp của bà khiến cả ngày của tôi trở nên nhẹ nhõm lạ thường.
Tôi nhận ra, đôi khi chính những khoảnh khắc nhỏ bé như thế mới thật sự làm ta cảm thấy mình đang sống có ý nghĩa.
Tử tế không cần phải là những hành động vĩ đại hay tốn kém.
Nó có thể đơn giản như nhường đường cho một người vội vã, giữ cửa thêm vài giây cho người đi sau, hay chỉ là một cái gật đầu và nụ cười với người lạ trên phố.
Những điều ấy nhỏ bé đến mức dễ bị bỏ qua, nhưng lại có sức mạnh xoa dịu những ngày mệt mỏi nhất.
Tôi còn nhớ hồi tiểu học, có lần đi học về muộn, trời bất chợt đổ mưa.
Tôi quên mang áo mưa, loay hoay ôm cặp chạy dưới mưa thì một chị đi ngang qua đã dừng lại, kéo tôi vào trong tán dù của chị.
Chị cười, bảo: “Đi chung cho đỡ ướt, mai nhớ mang áo mưa nhé.”
Khoảnh khắc ấy trôi qua rất nhanh, nhưng đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ cảm giác ấm áp khi được một người lạ dang tay che chở.
Có lẽ tử tế chính là như thế: không cần nhiều lời, chỉ một hành động nhỏ thôi cũng đủ để chạm đến trái tim ai đó suốt cả đời.
Nhiều người nghĩ tử tế đồng nghĩa với yếu đuối, dễ bị lợi dụng.
Nhưng sự thật, tử tế là lựa chọn của những tâm hồn mạnh mẽ — những người đủ vững vàng để không để sự lạnh lùng của thế giới cuốn mình trở nên cay nghiệt.
Tử tế không làm ta mất đi, mà làm ta giàu hơn: giàu lòng tin, giàu sự kết nối, giàu cảm giác mình vẫn còn nguyên vẹn trước bão giông.
Một hành động tử tế, dù nhỏ, có thể chạm đến ai đó hơn ta tưởng.
Một lời động viên đúng lúc có thể cứu lấy cả một ngày tăm tối.
Một cái ôm, một cái nắm tay, một tin nhắn “mình ở đây với bạn” có thể trở thành điểm tựa cho một tâm hồn đang chênh vênh.
Sự tử tế lan tỏa như ánh nắng dịu, âm thầm nhưng đủ sức thắp sáng cả căn phòng tối.
Và điều đẹp nhất là: tử tế không mất đi khi ta trao đi.
Ngược lại, nó thường quay trở lại với ta theo những cách bất ngờ nhất.
Có thể là một ngày bạn mệt mỏi, ai đó bất chợt nhường ghế cho bạn trên chuyến xe buýt đông đúc.
Có thể là một đồng nghiệp gửi bạn tách cà phê nóng khi thấy bạn đang bận rộn.
Những điều nhỏ bé ấy không chỉ an ủi, mà còn nhắc nhở ta rằng: thế giới này vẫn còn nhiều dịu dàng.
Trong một thế giới đôi khi ngột ngạt bởi toan tính và ích kỷ, tử tế chính là cách ta giữ trái tim mình không hóa đá.
Đó là sự dũng cảm đi ngược lại cơn sóng lạnh lùng ngoài kia, để chọn ở lại với sự dịu dàng và nhân hậu.
Mỗi một sự tử tế, dù nhỏ bé đến đâu, đều là một ngọn lửa góp vào đốm sáng chung của nhân loại.
Tử tế không phải là yếu đuối.
Tử tế chính là cách ta khẳng định sức mạnh của mình: dám dịu dàng trong một thế giới luôn muốn ta trở nên cứng rắn.