Những ngã rẽ không hẹn trước
Ta có thể vẽ ra kế hoạch hoàn hảo, nhưng đời lại khẽ xoay ta sang hướng khác. Và ở nơi ngoài dự tính ấy, ta học được cách trưởng thành, cách thở, cách mỉm cười dịu dàng hơn với chính mình.
Có một thời, tôi tin rằng chỉ cần mình lên kế hoạch đủ kỹ,
mọi thứ sẽ trôi chảy như ý muốn.
Tốt nghiệp đúng hạn, công việc ổn định, tình yêu lâu bền…
những dòng gạch đầu dòng trên giấy trắng như thể vẽ sẵn cả cuộc đời.
Nhưng rồi, đời chẳng bao giờ vận hành theo kịch bản ấy.
Một vài cánh cửa đóng sập bất ngờ,
những điều mình đặt hết hy vọng lại vụt tắt,
còn bản thân thì loay hoay đứng giữa ngã rẽ,
chẳng biết đâu mới là con đường “đúng”.
Có những đêm tôi nằm thao thức,
tự hỏi vì sao cuộc sống lại không chiều theo lòng người.
Nhìn quanh, thấy người khác như thể đã có tất cả:
công việc thăng tiến, tình yêu ngọt ngào, gia đình trọn vẹn.
Còn tôi chỉ thấy trống trải, hụt hẫng, và có phần lạc lõng.
Thế nhưng, qua từng vấp ngã, tôi mới dần hiểu rằng
cuộc sống vốn không sinh ra để đi theo kế hoạch của riêng ta.
Những gì đổ vỡ có khi lại là cách đời mở ra một cánh cửa mới.
Một lần thất bại có thể dẫn ta đến những trải nghiệm
chẳng bao giờ nằm trong bản thảo ban đầu,
và đôi khi chính sự bất ngờ ấy mới dạy ta sống thật hơn,
linh hoạt hơn, can đảm hơn.
Giờ đây, tôi không còn cố điều khiển mọi thứ quá chặt.
Tôi học cách hít một hơi dài khi mọi chuyện đi lệch hướng.
Học cách mỉm cười thay vì trách móc.
Và quan trọng nhất, tôi bắt đầu tin rằng:
trong mỗi biến cố đều ẩn chứa một bài học âm thầm nào đó,
chỉ chờ mình lắng lại để nhận ra.
Cuối cùng, tôi hiểu rằng:
cuộc sống không đẹp vì nó hoàn hảo,
mà đẹp vì có những khúc quanh bất ngờ.
Ở đó, ta tập mạnh mẽ hơn,
tập biết ơn những điều bình dị từng lãng quên,
và tập yêu thương chính mình dù chưa đạt được mọi kỳ vọng.
Có lẽ, chính những điều không như mong đợi
mới là cách cuộc đời khéo léo dạy ta trưởng thành.