Mùi của nhà – ký ức trong từng hơi thơm rất thân thuộc
Mỗi ngôi nhà đều mang một mùi hương rất riêng – mùi của bếp than, nồi cơm tạch, nước mắm nồng nàn, và cả mùi áo quần phơi dưới nắng, tạo nên miền ký ức bình yên không thể phai mờ.
Nhà tôi ngày ấy có bếp than đỏ rực mỗi buổi chiều,
khói than vương theo từng hơi ấm vương trên mặt nồi cơm đang lách cách sôi sùng sục.
Tiếng “tạch” của nồi cơm báo hiệu bữa cơm sắp dọn,
kéo mọi người về bên mâm ăn trong lòng háo hức.
Mùi gạo mới thơm mùi đất, mùi nước mắm nồng đậm lan toả khắp góc bếp,
hòa cùng với hương áo quần phơi trong nắng sớm dịu dàng,
để tạo nên thứ mùi hương chỉ có ở nhà – vừa thân thuộc, vừa ấm áp.
Mùi ấy không chỉ là mùi vật chất,
mà còn chứa đựng biết bao tình thương, những vất vả thầm lặng và những câu chuyện giản đơn của gia đình.
Ngay cả khi lòng người đi xa, mùi hương của nhà vẫn là điểm tựa bền chặt,
như vòng tay dịu dàng ôm lấy tâm hồn,
để ta luôn nhớ về chốn trở về chân thật, bình yên nhất.
Mùi của nhà – không chỉ là mùi của nơi chốn,
mà là hơi thở của tình yêu thương và ký ức trọn vẹn trong tim.