Những điều nhỏ bé
Hạnh phúc không chỉ ở nơi xa xôi hay những điều lớn lao, mà thường lẩn khuất trong một tách cà phê ấm, một tiếng chim ngoài hiên, hay một câu chào dịu dàng giữa đời thường.
Sáng nay, ngồi bên cửa sổ với tách cà phê còn nóng,
nghe tiếng chim ríu ran ngoài hiên,
tôi chợt thấy lòng mình chậm lại,
như được vỗ về bởi một thứ bình yên khó gọi tên.
Không phải tin vui hay thành tựu lớn lao nào cả,
chỉ là một khoảnh khắc giản dị,
nhưng lại đủ để khiến tim tôi ấm lên.
Tôi nhớ mình đã từng mải miết đuổi theo những điều xa vời:
một chức danh mới, thêm tiền bạc, những chuyến đi dài ngày.
Nhưng hóa ra, hạnh phúc lại ẩn trong những mảnh vụn đời thường:
hương bánh mì giòn tan buổi sáng,
ánh nắng xuyên qua tán lá khẽ lay động,
tiếng gió khua nhẹ vào cánh cửa gỗ cũ,
hay chỉ một tin nhắn “ngủ ngon nhé” trước khi chìm vào giấc mơ.
Khi chịu chậm lại, tôi nhận ra mình có nhiều hơn mình tưởng.
Một mái nhà để trở về, một bữa cơm còn khói,
cơ thể vẫn đủ sức khỏe để đi tiếp,
và vài người, dù xa hay gần, vẫn dành cho tôi tình thương không đổi.
Những thứ tưởng chừng bình thường,
nhưng thật ra là món quà vô giá mà đôi khi ta lãng quên.
Tôi hiểu rằng hạnh phúc không phải là đích đến để chạy đến thật nhanh,
mà là cách ta đi qua từng ngày.
Là hơi thở an yên trong chén trà nóng,
là khoảnh khắc thả mình xuống giường sau một ngày dài,
là nụ cười quen thuộc của cô bán hàng đầu ngõ,
hay tiếng trẻ con gọi nhau í ới trong con ngõ nhỏ lúc chiều tàn.
Cuộc đời vẫn có những sóng gió,
nhưng khi ta biết lắng nghe và giữ lại cho mình những điều nhỏ bé,
ta sẽ thấy mọi thứ dịu dàng hơn nhiều,
và ta, cũng mạnh mẽ hơn để đi tiếp.
Hạnh phúc không ở đâu xa,
nó nằm trong từng điều nhỏ bé,
chỉ đợi ta đủ chậm để kịp nhận ra.