© 2025 Hồ Bảo Lân
Tìm thấy 7 bài viết với chủ đề này.
Một tối đi về dưới mưa giữa thành phố ồn ào, cảm giác vừa cô đơn vừa nhẹ nhõm.
Giữa những ngày mỏi mệt, đôi khi chỉ cần một câu hỏi nhẹ nhàng để thấy mình không còn lẻ loi.
Có những lúc, dù tiếng cười quanh ta vẫn vang, nhưng trong lòng vẫn thấy trống trải, lạc lõng. Muốn nói ra… rồi lại thôi.
Ở một mình không đáng sợ như ta nghĩ. Đó có thể là lúc ta được sống thật, lắng nghe bản thân, và thấy mình đủ đầy.
Không phải tiếng ồn ngoài phố, mà là tiếng ồn trong lòng khiến ta thao thức. Những đêm như thế, ta đối diện với chính mình.
Cô đơn không đơn giản là lặng thầm một mình, mà là khoảng lặng giúp ta dần học cách yêu thương chính mình, từng chút một.