© 2025 Hồ Bảo Lân
Tìm thấy 6 bài viết với chủ đề này.
Có bàn tay từng nắm chặt, có bàn tay từng buông. Cả hai đều dạy ta cách lớn lên.
Bữa cơm cuối cùng – ký ức đọng lại là những điều giản dị nhất.
Có những người chỉ đi ngang qua đời ta, nhưng để lại thương nhớ rất lâu.
Gặp lại người xưa giữa phố cũ, nụ cười vẫn quen, nhưng lòng đã chẳng còn như trước, là lúc ta học cách buông tay dịu dàng với chính mình.
Tình đầu như bài ca đầu tiên ta thuộc — dù quên hết những bài sau, giai điệu ấy vẫn luôn ở lại trong tim.
Có những mối quan hệ chẳng kết thúc bằng cãi vã, chỉ lặng lẽ xa nhau cho đến khi thành người lạ.