Những điều ta muốn nói với phiên bản trẻ hơn của mình
Nếu có thể quay về quá khứ, ta sẽ nói gì với chính mình khi còn trẻ? Những lời khuyên nào ta muốn thì thầm vào tai đứa trẻ ngày xưa để nó bớt khổ và tin vào chính mình hơn?
Nếu có thể gặp lại phiên bản trẻ hơn của mình, chắc tôi sẽ không nói gì ngay đâu.
Tôi sẽ ngồi xuống cạnh nó, im lặng một lúc, rồi ôm thật chặt và khẽ bảo:
“Con đã làm tốt lắm rồi. Con không cần phải hoàn hảo.”
15 tuổi
Tôi thấy đứa bé ấy hay ngồi một mình ở góc lớp, sợ hãi khi bị bạn bè trêu chọc.
Nếu được, tôi sẽ ghé tai nó thì thầm:
“Đừng sợ khác biệt. Chính những điều con nghĩ là khuyết điểm hôm nay,
sau này lại trở thành nét riêng khiến con tỏa sáng.”
18 tuổi
Tôi thấy nó loay hoay trước ngưỡng cửa đại học, áp lực khi ai cũng có kế hoạch rõ ràng.
Tôi muốn đặt tay lên vai nó và nói:
“Không sao đâu, chưa biết mình muốn gì cũng được.
Cuộc đời vốn không phải con đường thẳng,
những khúc quanh mới là nơi con học được nhiều nhất.”
20 tuổi
Tôi thấy nó khóc vì một mối tình dở dang, cứ nghĩ mình không đáng được yêu thương.
Tôi sẽ lau nước mắt và bảo:
“Tình yêu không cần phải đi kèm với đau khổ.
Người rời bỏ con không có nghĩa con không xứng đáng.
Con vẫn đủ đầy giá trị, ngay cả khi chẳng ai công nhận.”
22 tuổi
Tôi thấy nó cuống cuồng nhìn bạn bè đi làm, có lương, có danh thiếp,
còn mình thì lạc lõng.
Tôi sẽ ngồi uống cùng nó một cốc cà phê đêm còn bốc khói,
ánh đèn vàng hắt lên gương mặt mệt mỏi, rồi thủ thỉ:
“Mỗi người có một nhịp sống riêng.
Đừng tự dằn vặt khi mình chậm hơn người khác.
Thành công không phải là cuộc đua, mà là con đường con chọn để đi.”
25 tuổi
Tôi thấy nó nghĩ mình đã trễ, đã lỡ nhiều cơ hội.
Tôi sẽ mỉm cười và nói:
“Con còn rất trẻ.
Không bao giờ là muộn để bắt đầu lại từ đầu.
Thất bại chỉ là dấu chấm phẩy, chưa bao giờ là dấu chấm hết.”
Và tôi cũng sẽ dặn nó:
- Ở bên gia đình nhiều hơn. Cha mẹ già đi nhanh hơn con tưởng.
Đừng tiếc lời “Con yêu ba mẹ”. - Đừng quá cầu toàn. Sai lầm cũng chính là những viên gạch xây nên con của hôm nay.
- Học cách nói “không”. Đặt ranh giới không phải ích kỷ, mà là để tự bảo vệ.
- Hãy tử tế với chính mình. Đừng dùng những lời cay nghiệt mà con sẽ chẳng bao giờ nói với người bạn thân nhất.
Cuối cùng, tôi biết có những điều dẫu được nhắc trước,
con vẫn sẽ phải tự đi qua mới hiểu được.
Nhưng đó chính là cách cuộc đời dạy ta trưởng thành.
Hãy bao dung với chính mình hôm nay.
Bởi ngày mai, khi ngoái lại, con sẽ thấy từng vết thương, từng giọt nước mắt,
đều góp phần tạo nên ký ức quý giá – một bản thể mạnh mẽ và dịu dàng hơn.
Chúng ta ai cũng từng có một phiên bản vụng về, non nớt.
Hãy yêu thương nó, vì nó đã đi qua đủ nỗi đau để ta trưởng thành như bây giờ.